01:55 23 thg 3 2012141 Lượt xem
lại 1 cái tết nữa xa nhà
08/01/2012
Chúng ta lại bắt đầu một năm mới rồi phải không Mẹ? Một năm với biết bao là buồn vui, hạnh phúc , biết bao giông tố cuộc đời. Xuân nay con không về bên mẹ, không thể sà vào vòng tay ấm yêu thương để mẹ thủ thỉ cho con nghe bao lời thương mến! Rồi thì ai sẽ cùng mẹ lăng xăng dọn bánh mức để cùng đón ông bà trong đêm giao thừa, rồi ai sẽ cùng mẹ trang trí lại ngôi nhà xinh xắn để đón một cái Tết thật đông vui. Chắc bây giờ chỉ có mình mẹ, một mình cặm cụi làm những công việc quen thuộc để rồi nhỏ từng giọt nước mắt nhớ thương con. Nhưng mẹ ơi, phương xa mẹ có biết con cũng đang mong nhớ mẹ! Mẹ của con!
Ngồi một mình nơi căn phòng trọ trống vắng, xung quanh là những tiếng pháo đì đùng của thời khắc giao thừa thiêng liêng, con không khỏi cảm giác buồn nhớ mẹ. Người ta thường nói đêm giao thừa là thời khắc ấm áp nhất trong năm, bởi gia đình sẽ được quây quần, đoàn tụ bên nhau. Nhưng mẹ ơi sao giờ đây còn lại thấy lạnh lẽo vô cùng, bởi sự trống vắng và bởi vì xuân nay con không có mẹ. Con cảm thấy đây là đêm giao thừa lạnh lẽo và vô nghĩa nhất từ trước đến giờ, mẹ có hiểu không?
Chỉ mới đêm giao thừa may năm trước thôi, con còn được cùng mẹ lăng xăng bày biện bánh mức đón ông bà, còn được mẹ kí đầu chỉ vì con vừa trộm một miếng mứt ngon . Mẹ đốt hương con cũng hì hục lạy theo và không ngừng miệng khấn vái. Mẹ biết không, mong ước của đứa con ngốc nghếch không gì khác hơn là mẹ sẽ luôn khỏe mạnh bên con, sẽ mãi dõi theo con từng bước. Con còn nhớ con đã khấn như thế và nhìn mẹ tủm tỉm cười. Ấy vậy mà chỉ mới đó thôi con đã phải xa mẹ, con nhớ mãi khoảnh khắc ấy như in tạc vào lòng.
Ngôi nhà chỉ vỏn vẹn hai mẹ con ta vì ba và anh đã đi làm xa không kịp về với mẹ Tuy chẳng ấm áp như bao gia đình khác nhưng cũng đã có một niềm vui. Thôi thì chấp nhận vì hoàn cảnh. Những công việc nặng nhọc lẽ ra ba sẽ làm nhưng vì ba không về một mình mẹ lại nặng gánh. ấy thế mà mẹ không buồn giận chi hết, mẹ không dám nhắc đến ba vì sợ con sẽ khóc, sẽ nhớ ba. Chỉ là hai mẹ con nhưng bao buồn vui đều có người chia sẻ. Mỗi khi mẹ không vui hay nhớ cac anh và ba mẹ sẽ lại nói với con và con cũng vậy. Rồi thì nỗi buồn cũng qua, mẹ và con lại tười cười.
Thời khắc năm mới con còn nhớ đã cùng mẹ nắm tay nhau đi bộ trên con đường làng để vào chùa xin lộc đầu năm. Mẹ nắm tay con không rời bước. Chùa năm ấy đông người lắm, con nhớ con đã phải hì hục chen chân vào thì mới xin được lộc năm mới cho mẹ con ta. Rồi thì mẹ lại dắt con đến nhà các bác, các dì để thăm hỏi và chúc phúc đầu năm.
Năm nay, con xa mẹ và không thể về bên mẹ. Ai sẽ cùng mẹ chia sẻ buồn vui, hạnh phúc trong đêm giao thừa và ai sẽ cùng mẹ kể lể, khóc than vì nhớ cac anh và ba. Con biết mẹ sẽ khóc một mình bởi năm nay không chỉ ba và anh không về mà con cũng không thể về bên mẹ. Mẹ ơi, nghĩ đến giây phút mẹ quạnh quẽ một mình trong căn nhà rộng lớn con lại thương mẹ vô ngần. Con xin lỗi mẹ! Mẹ đón giao thừa hiu quạnh, mẹ có buồn không? Riêng con, lòng quặn thắt. Con nhớ mẹ, nhớ ba, nhớ gia đình, nhớ cả những miếng mứt thơm ngon mà mẹ dành cho con trong đêm giao thừa ấm áp. Xuân này con không về?Mẹ ơi!