Được tạo bởi Blogger.

Slider

About

Mẹ có buồn không?

Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

01:55 23 thg 3 2012Công khai141 Lượt xem

  lại 1 cái tết nữa xa nhà
08/01/2012
Chúng ta lại bắt đầu một năm mới rồi phải không Mẹ? Một năm với biết bao là buồn vui, hạnh phúc , biết bao giông tố cuộc đời. Xuân nay con không về bên mẹ, không thể sà vào vòng tay ấm yêu thương để mẹ thủ thỉ cho con nghe bao lời thương mến! Rồi thì ai sẽ cùng mẹ lăng xăng dọn bánh mức để cùng đón ông bà trong đêm giao thừa, rồi ai sẽ cùng mẹ trang trí lại ngôi nhà xinh xắn để đón một cái Tết thật đông vui. Chắc bây giờ chỉ có mình mẹ, một mình cặm cụi làm những công việc quen thuộc để rồi nhỏ từng giọt nước mắt nhớ thương con. Nhưng mẹ ơi, phương xa mẹ có biết con cũng đang mong nhớ mẹ! Mẹ của con!
Ngồi một mình nơi căn phòng trọ trống vắng, xung quanh là những tiếng pháo đì đùng của thời khắc giao thừa thiêng liêng, con không khỏi cảm giác buồn nhớ mẹ. Người ta thường nói đêm giao thừa là thời khắc ấm áp nhất trong năm, bởi gia đình sẽ được quây quần, đoàn tụ bên nhau. Nhưng mẹ ơi sao giờ đây còn lại thấy lạnh lẽo vô cùng, bởi sự trống vắng và bởi vì xuân nay con không có mẹ. Con cảm thấy đây là đêm giao thừa lạnh lẽo và vô nghĩa nhất từ trước đến giờ, mẹ có hiểu không?
Chỉ mới đêm giao thừa may năm trước thôi, con còn được cùng mẹ lăng xăng bày biện bánh mức đón ông bà, còn được mẹ kí đầu chỉ vì con vừa trộm một miếng mứt ngon . Mẹ đốt hương con cũng hì hục lạy theo và không ngừng miệng khấn vái. Mẹ biết không, mong ước của đứa con ngốc nghếch không gì khác hơn là mẹ sẽ luôn khỏe mạnh bên con, sẽ mãi dõi theo con từng bước. Con còn nhớ con đã khấn như thế và nhìn mẹ tủm tỉm cười. Ấy vậy mà chỉ mới đó thôi con đã phải xa mẹ, con nhớ mãi khoảnh khắc ấy như in tạc vào lòng.
Ngôi nhà chỉ vỏn vẹn hai mẹ con ta vì ba và anh đã đi làm xa không kịp về với mẹ Tuy chẳng ấm áp như bao gia đình khác nhưng cũng đã có một niềm vui. Thôi thì chấp nhận vì hoàn cảnh. Những công việc nặng nhọc lẽ ra ba sẽ làm nhưng vì ba không về một mình mẹ lại nặng gánh. ấy thế mà mẹ không buồn giận chi hết, mẹ không dám nhắc đến ba vì sợ con sẽ khóc, sẽ nhớ ba. Chỉ là hai mẹ con nhưng bao buồn vui đều có người chia sẻ. Mỗi khi mẹ không vui hay nhớ cac anh và ba mẹ sẽ lại nói với con và con cũng vậy. Rồi thì nỗi buồn cũng qua, mẹ và con lại tười cười.
Thời khắc năm mới con còn nhớ đã cùng mẹ nắm tay nhau đi bộ trên con đường làng để vào chùa xin lộc đầu năm. Mẹ nắm tay con không rời bước. Chùa năm ấy đông người lắm, con nhớ con đã phải hì hục chen chân vào thì mới xin được lộc năm mới cho mẹ con ta. Rồi thì mẹ lại dắt con đến nhà các bác, các dì để thăm hỏi và chúc phúc đầu năm.
Năm nay, con xa mẹ và không thể về bên mẹ. Ai sẽ cùng mẹ chia sẻ buồn vui, hạnh phúc trong đêm giao thừa và ai sẽ cùng mẹ kể lể, khóc than vì nhớ cac  anh và ba. Con biết mẹ sẽ khóc một mình bởi năm nay không chỉ ba và anh không về mà con cũng không thể về bên mẹ. Mẹ ơi, nghĩ đến giây phút mẹ quạnh quẽ một mình trong căn nhà rộng lớn con lại thương mẹ vô ngần. Con xin lỗi mẹ! Mẹ đón giao thừa hiu quạnh, mẹ có buồn không? Riêng con, lòng quặn thắt. Con nhớ mẹ, nhớ ba, nhớ gia đình, nhớ cả những miếng mứt thơm ngon mà mẹ dành cho con trong đêm giao thừa ấm áp. Xuân này con không về?Mẹ ơi!

CHO BẠN - CHO TÔI

Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012


Nov 9, 2012 3:49 PMPublicPageviews 572
Trackback from CHO BẠN - CHO TÔI
 

Tặng Mưa!


Mưa ghé qua nhà bảo: Mưa đi Chấm ơi, ở nhà khỏe nhé!

Chả hiểu đầu tai cua nheo ra làm sao nên mình cứ nhe răng cười

*Ừ Mưa đi cho ...nắng về*


Nhưng khi nắng về mình chợt băn khoăn 

*Sao Mưa lại đi, mà Mưa đi đâu, vẫn đang là mùa mưa mà?*


Rồi nhủ thầm:

* Hay Mưa giận mình vì mình bảo ghét Mưa vì cứ ra đường là gặp Mưa*

Mưa chắc không giận Mưa nhỉ, 

giận chi một cái đứa vừa hâm hâm vừa lơ ngơ, ương ương dở dở giống mình.



  



Mưa là khi Trời  xuống thấp, 

Trời xuống thấp mình mới có cơ hội ...nắm tay anh Trời

Nắm tay Trời cho thấy ngày đỡ dài, tháng đỡ rộng và ...đời đỡ ...loay hoay

Nắm tay Trời để thấy thật ra ...

anh Trời ấy cũng thương mình

chứ có ghét chi đâu


(ặc, nói nhỏ, nói lớn anh ấy nghe anh ấy phổng mũi lại ...mắc bệnh cũ nữa thì tội nghiệp)
Mưa chắc có nhiều nỗi nhớ, 
nỗi nhớ của Mưa làm thành nước mắt, 

nước mắt Mưa hay nước mắt  của Trời?

  

Nỗi nhớ ấy là gì? 

   


Nỗi nhớ của Mưa có khi là nhớ về cơn gió vô tình

Thật ra 

là Mưa nhớ nắng

Nắng đỏng đảnh, nắng đi hoang

Nhưng thật ra 

nắng cũng có một nỗi nhớ vô hình

Mưa có thể khóc, nước mắt Mưa thấm đẫm trần gian

Nắng đâu thể khóc, 

cho nên nắng luôn giả vờ vô tâm và hờ hững

Nắng cau có, cáu ghét, đỏng đảnh và khó ưa

Và để Mưa bình yên

Nắng đã ... đi hoang

nắng đi mang theo cả nỗi nhớ u hoài

cả khoắc khoải chờ mong

cả cái nỗi niềm nắng chôn tận ...góc kí ức của ngày xưa cũ

*************

 


*Mưa đi Chấm nhé!*

Ừ thì Mưa đi, đi để tìm nắng, có thể không là nắng của ngày xưa

mà là nắng của tin yêu, của bây giờ

có tin có yêu mới thấy được cầu vồng

VÀ khi cơn gió vô tình ghé qua

nắng mới thấy thật ra là trái tim Mưa là nơi bình yên nhất

và Mưa cũng nhận ra rằng

Nắng thật ra ... rất hiền.

*****************


Ngày hôm nay bình yên 

  


chỉ là một ngày mà bạn mình bảo

nó 

nhớ 
 
mình

vì 

nó đang cần 

ai đó

 để nói chuyện

và mình thì

say 

cà phê 

vì nó

say bí tỉ cà phê lun!!!!!!!

 


Và giờ 1 đứa bạn khác

lại bảo nhớ

và gọi đi

ăn chè nó nấu!

Mình làm sao mà hờ hững trước chuyện ăn uống được

*Cười*

*************

Trời ạ! Thương anh lắm lắm lun!

vu vơ trƯớc biển khơi.

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012


18:48 2 thg 6 2012Công khai635 Lượt xem58
 
kỷ niệm ngày đi biển   puket
2/6/20012

. Người ta thường ra biển để ngồi cạnh bên lắng nghe tiếng rì rào sóng biển, nghe chuyện tình của biển và cát. Họ để lại trên cát những dấu chân, những hình ảnh trái tim tình yêu, và mong rằng sóng biển cuốn vào lòng biển khơi như một sự chứng giám... Sóng ì oạp vỗ tung

Hà Tĩnh mình ơi........về đến nhà rồi


17:52 30 thg 4 2012Công khai433 Lượt xem30
 
Chiều nay, bon bon trên chiếc xe đạp quanh làng. Nhìn lũ trẻ đùa nghịch trên cánh đồng thân quen ngày cũ. Cảm xúc như vô định tràn về, lối cũ còn đây, đồng quê còn đó. Nhưng bao tất bật cuộc sống đã khiến lũ trẻ ngày xưa mỗi đứa một nơi. Cảm giác một mình chơi vơi giữa đồng ruộng không bóng cũ thấy chua xót làm sao? Chút gì nghèn ngẹn dâng lên trong lồng ngực, mắt cay xè. Lòng thầm nhủ: "Ước chi tuổi thơ một lần sống lại để biết rằng trong tôi vẫn còn có quê hương". Hai tiếng thân thương tôi vẫn gọi ,dù nơi nao vẫn mãi vẹn nguyên hình: "Quê Hương".
                                                      

Ta nhớ. Tất cả.

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012


19:58 24 thg 5 2012Công khai664 Lượt xem91

Lật giở tùng trang nhật ký xa xăm ngày xưa của thời cắp sách. Tôi vô tình đánh rơi một cánh bướm đã ngã màu, màu rất cũ, màu của quá khứ. Màu của cánh phượng xỉ màu lưu dấu của thời gian. Vậy rồi tôi như miên man trong cái chìm sâu, một chút gì đó như mơ hồ tôi chạm khẽ tay vào quá khứ. Quá khứ đấy những ngày trong trẻo thế.

qua một đêm thức trắng


20:41 29 thg 4 2012Công khai1954 Lượt xem192

. Có những điều tưởng chừng như đã ngủ yên tận sâu trong tiềm thức nay lại trỗi dậy, có những điều tưởng như yên bình thanh thả
n nay lại là khoảng mênh mông vô định mơ hồ.  Ý nghĩa và giá trị của cuộc sống này cũng là vậy sao? Ta thấy lòng mình đau đớn, ta buồn, ta vui, ta hạnh phúc, ta lo lắng... Đôi khi lại thấy đầy sức mạnh mẽ và tự tin có lúc lại thấy hoang mang lo sợ chới với niềm đau...!   Cuộc đời

trở về thăm lại trường xưa

Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012


19:49 22 thg 5 2012Công khai2543 Lượt xem111



                        ( ảnh internet)
Giờ đây, khi trở lại trường cũ có những niềm yêu, dù là chỉ là hoài niệm vẫn làm cho ai đó bâng khuâng khi chạm vào một miền ký ức ngả màu sương gió, nhìn lớp đàn em đang vui đùa giữa khoản

đời là bão mà

Con đường xưa còn in dấu một mối tình, có những chiều lặng thầm  tôi  ngồi triền miên ôm tất cả những kỉ niệm của ngày xưa cũ. Tưởng trái tim sẽ không bao giờ được yêu nhiều như thế nữa, phút chốc giật mình sợ mình sẽ lạnh lùng với cả ..Người cũ đã xa rồi, xa quá tầm tay với, xa cả từng nhịp đập nơi trái tim. Trái tim yêu đã lỗi nhịp tự bao giờ ai nào đâu biết, đến khi xa rồi vẫn còn khắc khoải. Hỏi vì sao? Và................một chiều hạ vàng nữa lại ghé ngang đời.................. Bầu trời xám xịt, mây tụ hẳn một chỗ giăng kín ca khoang không gian trước mặt, gió thổi tốc vào phòng cứ như sắp có bão, ờ quên,cũng phải thôi! không cần thời tiết trở nên xấu thế này thì ngày nào chả là bão.......đời là bão mà.ng

Danh sách Blog của Tôi

  • Bao năm rồi.... - Bao năm rồi.. Người có lại lối xưa Rong rêu phủ Lối nhỏ con đường về phố cũ Cây bằng lăng giờ có còn đơm nụ..?! Tím góc trời hoang hoải giấc mơ xưa....
    6 tháng trước
  • LẢM NHẢM - [image: Griet] Mình mệt muốn xỉu Nhưng mà mẹ biểu Kiếm người để yêu Kiếm đứa để chiều Trời ơi! Mình chịu! Có mệt bao nhiêu Chỉ xin một điều Mẹ ơi đ...
    2 năm trước
  • "Đốt chút lá khô riêng mình em thôi" - Tôi đốt những mảnh lá khô rơi ngang đời. Thả tàn tro về trời. Hóa giải những niềm đau... ------------------------------------------ *23h58* Tôi nhìn lại...
    7 năm trước
  • NHỚ MẸ - NHỚ MẸ Mười hai tới ngày tết những người Mẹ Con thấy buồn khi mình ở nơi xa Thấy người ta xúm xích vui tặng quà Bên góc nhỏ,con lau nha...
    11 năm trước
 
Support : Creating Website | Johny Template | Mas Template
Copyright © 2011. cơn mưa rào - All Rights Reserved
Template Created by Creating Website Inspired by Sportapolis Shape5.com
Proudly powered by Blogger